Tết Trong Tôi

10/02/2024

– Đạt ơi, nhanh lên, đến muộn là không có chỗ ngồi đâu! – Tôi từ ngoài cửa gọi vọng vào.

Bây giờ đã là 9h30p đêm 30 Tết. Năm nào cũng vậy, nhà tôi ai nấy đều chuẩn bị chỉnh chu để cùng nhau đi tham dự thánh lễ cuối cùng của năm, Thánh lễ Giao thừa. Vậy là chỉ còn vài tiếng ngắn ngủi nữa thôi là năm cũ sẽ kết thúc. Thời gian trôi nhanh thật, nghe một năm thì dài nhưng sống với nó thì chỉ như một cái chớp mắt. Chợt có rất nhiều cảm xúc chạy về trong của tôi. Nào là tâm trạng lo lắng, hồi hộp khi đi thi đại học rồi vui sướng vì mình đã trúng tuyển. Nào là những sinh hoạt lý thú của Đoàn Thiếu nhi Thánh Thể và thiếu sao được những niềm vui xen lẫn cả nỗi buồn chuyện gia đình và nơi bạn bè nữa… Thì ra, tôi đã trải qua một năm như thế đó. Với tôi, như vậy cũng đã là quá đủ rồi.

– Minh Anh, đi thôi con! – Tiếng mẹ gọi kéo tôi ra khỏi những suy nghĩ ấy.

Chỉ một lát sau, gia đình chúng tôi đã có mặt tại nhà thờ. Nhìn lướt qua một lượt, ngôi nhà thờ mà tôi gắn bó thường ngày hôm nay lại có chút khác lạ. Nó lộng lẫy hơn hẳn mọi ngày, không chỉ cảnh mà người cũng vậy. Ai ai cũng xúng xính trên mình những bộ đồ đẹp nhất nhưng không kém phần thanh lịch. Quả là một bầu không khí vừa linh thiêng vừa ấm áp và ngập tràn sắc xuân. Chính bầu không khí ấy đã phá tan đi cái se lạnh của tiết xuân khi đêm về. Tiến vào bên trong, mọi người từ lúc nào đã ngồi chật kín, ai cũng nghiêm trang sốt sắng để chuẩn bị bước vào Thánh lễ Giao thừa.

Keng… Keng… Keng… Tiếng chuông vang lên, Thánh lễ bắt đầu với tiếng hát ngân vang khắp nhà thờ. Buổi lễ đã được cử hành một cách nghiêm trang sốt sắng và kết thúc với phần nhận Lời Chúa đầu năm, thường được gọi vui là “nhận Lộc xuân”. Mọi người đều lần lượt lên nhận Lời Chúa với niềm vui nhưng cũng không quên thầm thĩ cầu nguyện. Bởi không chỉ tôi mà hầu hết mọi người đều tin rằng, câu Lời Chúa mà mình nhận được ngày hôm nay sẽ như một kim chỉ nam cho cả một năm tới.

Rời khỏi nhà thờ, cả gia đình tôi cùng nhau đến phía tượng đài Đức Mẹ. Khoảng thời gian chuẩn bị cho Tết, sự bận rộn đã khiến cho tôi chẳng còn nhiều thời gian đứng thing lặng bên Mẹ như vậy. Còn Mẹ, Người vẫn đứng uy nghi lộng lẫy trước nhà thờ, vẫn giữ nụ cười chào đón đàn con đến thăm cùng. Ngắm nhìn Mẹ, lòng tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng, thanh thản, bên Mẹ mới thật bình yên biết bao. Và tôi thì thầm với Mẹ:

Mẹ ơi! con xin tạ ơn Mẹ vì một năm qua đã luôn ở bên cạnh con để cùng con san sẻ những niềm vui đơn sơ và cả những nỗi buồn con không thể nói ra. Trong năm vừa qua, con đã làm được nhiều điều có ý nghĩa nhưng vẫn còn nhiều lúc con làm điều không tốt khiến cho Mẹ phiền lòng. Dẫu vậy, Mẹ vẫn luôn ở đó, luôn dõi theo con và âm thầm chỉ dạy con. Hôm nay, ngày cuối cùng của năm, con xin dâng lên Mẹ tất cả những nỗi niềm tâm tình, mọi hành xử dù tốt hay chưa phải của con trót một năm qua. Xin Mẹ bầu cử cùng Chúa cho con trong năm mới này biết sống ý nghĩa hơn, sống trọn vẹn với tình yêu thương mà Mẹ đã dành cho con. Xin Mẹ gìn giữ gia đình con và giáo xứ con luôn được bình an. Con yêu mến Mẹ thật nhiều.

10… 9… 8… 7… 6… 5… 4… 3… 2… 1… – Tiếng đếm ngược vang lên, theo đó là tiếng pháo hoa nối tiếp nhau không ngớt. Đồng hồ đã điểm đúng 12h, thời khắc giao thừa đã tới. Trong lòng tôi lúc này có một cảm xúc thật khó mà diễn tả. Thế là năm cũ đã kết thúc và năm mới đã bắt đầu.

Trở về nhà, gia đình tôi cùng nhau đọc kinh dâng lời cầu nguyện cho một năm mới, gửi gắm trong đó biết bao những tâm tình, những hy vọng. Sau đó là một bữa ăn nho nhỏ. Bữa ăn đầu tiên của năm mới với đĩa gà luộc, bánh chưng và xôi gấc là những món ăn truyền thống mang đậm hương vị ngày Tết Việt Nam. Đặc biệt, không thể thiếu phần lì xì của bố mẹ với những lời chúc và kỳ vọng trong năm mới. Và để đáp lại, chị em tôi cũng dành những lời chúc tốt đẹp tới bố mẹ – những người đã không ngại khó khăn để nuôi nấng, dạy dỗ chúng tôi trưởng thành từng ngày.

Không biết đã qua bao lâu rồi gia đình chúng tôi mới được quây quần bên nhau, cùng dùng chung một bữa ăn vui vẻ, không vội vã, không hối hả. Nhớ lại khoảng thời gian vừa qua khi phải xa nhà, bữa cơm gia đình sum vầy đã trở thành một điều gì đó thật hiếm hoi với tôi. Dù nếu có thì sự bộn bề của cuộc sống cũng không cho phép chúng tôi có một bữa ăn thong thả như bây giờ. Bố mẹ tôi vẫn với nụ cười rạng rỡ nhưng mỗi năm thêm một tuổi, nụ cười ấy đã được điểm thêm bằng những nếp nhăn bên khóe môi. Chị gái tôi trông chững chạc hơn hẳn, trưởng thành hơn với nụ cười duyên dáng và tự tin. Trái ngược là tiếng cười hồn nhiên, vô tư của đứa em trai tôi. Tiếng cười ấy làm cho tôi nhớ về hồi trước khi tôi cũng chặc này tuổi. Thật tuyệt biết bao bởi sau những tháng ngày phải xa gia đình, tôi lại được ở đây, được dành tấm lòng và tình cảm quý giá nhất cho những người thân yêu trong bữa cơm đoàn viên.

Nằm trên giường nhưng mãi chẳng ngủ được, tôi nghĩ về cả ngày hôm nay, một ngày dài để chuẩn bị đón tết. Tuy có chút mệt mỏi nhưng khi thời khắc giao thừa đến, bao mệt mỏi trong tôi cũng theo năm cũ mà tan biến. Tết không chỉ là thời điểm giao thoa giữa năm cũ và năm mới, mà nó còn là dịp để chúng ta được ‘trở về’. Về với gia đình, giáo xứ, quê hương và được cùng người thân chuẩn bị nồi bánh chưng, ăn những món ăn truyền thống từ tay mẹ và gửi đến nhau những lời chúc tốt đẹp. Nhưng dù Tết có là gì đi nữa thì với tôi, Tết vẫn luôn mang lại trong tôi nhiều cảm xúc đặc biệt nhất.

Vậy còn bạn thì sao?

Huynh trưởng của Chúa

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org