Chúa và Xuân

31/01/2024

Mỗi dịp Tết đến Xuân sang, cùng với những lời cầu chúc tốt lành dành cho nhau, ta thường nghe kèm theo hai chữ Chúa Xuân. Chúa Xuân là Chúa của mùa Xuân, Chúa của thời gian, hay là gì hơn thế nữa? Có lẽ, đây cũng là dịp trải nghiệm và cảm nhận thêm sâu lắng về: Chúa tạo nên Xuân, Xuân của Giáng sinh và Xuân của Phục sinh.

Chúa tạo nên Xuân. Sự chuyển mình từ đông sang xuân là quy luật đất trời nơi bốn mùa vần xoay. Năm nào cũng thế có thể tạo cho ta cảm tưởng là cứ tự nhiên, tự động diễn ra như vậy. Thực ra, không chỉ là thế, Xuân với tất cả những gì trong đất trời, đều được tặng ban cho ta. Chúa là Đấng tặng ban tất cả. Với tâm tình đón nhận và lòng biết ơn ấy, Xuân có cội rễ và dấu ấn rất riêng trong đất trời và nơi tâm điểm cuộc đời mỗi người. Xuân là sự kết thúc cái giá lạnh, cái cằn cỗi, cái đợi chờ của mùa đông. Xuân mở ra nụ hoa, mở ra sức sống mới, mở ra chu kỳ mới ấm áp tươi vui.

Xuân của Giáng sinh. Chúa Con vốn là Đấng vô hình, đã làm người, trở nên Hài Nhi Giê-su bé nhỏ. Đó là Xuân đặc biệt, là Xuân độc nhất vô nhị cho từng người thuộc mọi thời. Xuân ấy phá tan cái giá lạnh của đêm đông chợ đời. Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương, tiếp tục là lời ca khen vô cùng vô tận mà con người có thể cảm nghiệm và cất lên từ thâm sâu cuộc đời mình. Chúa Con hạ sinh vì yêu thương ta, trao ban cho ta Xuân vĩnh cửu trong thời gian hữu hạn của phận người. Nếu có Xuân của lịch sử tự nhiên, mà chưa có Xuân của lịch sử cứu độ, thì có lẽ người tín hữu chưa có được kinh nghiệm sống động về đức tin trong đời mình.

Xuân của Phục sinh. Bình an linh thiêng được cảm nhận, được ca khen, được trao tặng của đêm Giáng sinh mới chỉ là khởi đầu. Bình an ấy cần trải qua trọn vẹn kiếp người, nơi tận cùng cô đơn của Vườn Dầu, nơi cái chết trần trụi trên Thập giá, và hoàn thành nơi Chúa Giê-su là Đấng Phục sinh trao tặng lời chào: Bình an cho anh em! Đó là con đường mà Chúa đã đi qua, vượt qua mùa đông, đạt đến mùa xuân. Đó cũng là con đường Chúa trao tặng cho từng người, trong từng cảnh đời rất riêng. Xuân của Phục sinh, là sự trở lại đường ngay nẻo chính, bỏ lại đằng sau quá khứ tội lỗi bi đát; là sự tiến lên không ngừng, vượt thắng những cám dỗ yếu đuối; là sự vươn lên trên đường nên thánh với niềm vui sâu xa; là sự cống hiến hết mình trong đời phục vụ hạnh phúc; là lúc đức tin đạt nhiều thành quả lớn lao trong đức mến.

Thế đó, Xuân được Chúa trao tặng cho từng người thật tuyệt vời biết bao, thật nồng ấm biết chừng nào! Ước gì chiều sâu và sự trân quý của Xuân được ta đón nhận với lòng biết ơn, được ta trao tặng cho tha nhân, cho cuộc đời với tất cả lòng quảng đại, để tình Chúa và tình người ngày càng thêm thắm thiết đậm đà.

Lm. Tứ Quyết, SJ. Nguồn: tonggiaophanhanoi.org